“Đón xuân này nhớ xuân xưa” lưu dấu kỉ niệm về một tình yêu thuở xuân thì

Càng gần những ngày cuối năm lại càng cảm thấy lòng nôn nao đến lạ. Nhớ cái cảm giác tết năm xưa, ngày ấy còn nhỏ, mong được đến tết lắm. Nhà nghèo nên chỉ đến tết mới được ăn ngon, mặc đẹp, lại còn có tiền lì xì nữa. Nhớ ngày đó, được cô dì, chú, bác lì xì tờ 200 đồng mà mừng ơi là mừng, mấy đứa trong xóm thường khoe nhau xem đứa nào được nhiều lì xì hơn. Cái thời khó khăn ấy tuy vất vả cực khổ nhưng lại cảm thấy cuộc sống vui vẻ, an nhiên.

Nói thực những ngày giáp tết tui ghét lắm, má tui hay bắt chị em tui dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ để đón tết. Mùa đông ở phố núi cái thời tiết 18- 19 độ tuy không lạnh bằng miền Bắc nhưng cũng đủ làm tui tê tái. Được nghỉ tết sớm không phải đi học chỉ muốn chùm chăn ngủ nướng. Bước ra đường vào sáng sớm sương mù táp vào mặt da khô nứt nẻ hết cả.

Giờ nơi thành phố cuộc sống vội vã, hàng ngày lo toan bộn bề với cơm, áo, gạo, tiền muốn quay trở lại cái thời vô lo vô nghĩ cũng chẳng được. Bởi vậy nên nhớ lắm, giờ thì tui mới thấy sương mù quê tôi lại thơ mộng đến thế. Nhớ những đêm 29 tết còn ngồi canh nồi bánh tét, đến 30 thì làm cơm cúng đón giao thừa. Hồi nhỏ chưa bao giờ tôi thức đến phút chót giao thừa cả chỉ đến khi nghe tiếng pháo râm rang quanh xóm thì mới biết “ừ! đã bước qua năm mới rồi đó”.

Có một bài hát mà hồi nhỏ cậu út tui thường hay mở trong dịp tết “Đón xuân này nhớ xuân xưa” của nhạc sĩ Châu Kỳ, sáng tác vào năm 1968. Là một trong những ca khúc xuân nổi tiếng trước thập niên 75. Nội dung bài hát cũng gần giống như tâm trạng của tui vậy. Có chút gì đó hoài niệm về một thời xưa cũ. Về một mối tình chớm nở vào mùa xuân. Tuy rằng ca từ và giai điệu không vui vẻ nhộn nhịp như các ca khúc xuân khác, nhưng lại mang đến sự lưu luyến, luyến tiếc về khoảng thời gian đã trải qua.

Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xưa
Một chiều xuân em đã hẹn hò
Như ươm tình trong cánh hoa mơ,
Khơi hương theo làn gió
Em bảo rằng em viết thành thơ
Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xưa
Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa
Em đứng chờ tôi dưới song thưa
Tôi đi qua đầu ngõ
Hỏi nhau thầm Xuân đã về chưa

Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, nhưng nó sẽ càng đẹp hơn nữa khi có người ấy bên cạnh. Đón xuân này nhưng chàng trai lại nhớ về mùa xuân trước, đôi lứa chính thức hẹn hò vào một chiều mùa xuân sau những tháng ngày tìm hiểu “Như ươm tình trong cánh hoa mơ” .Tình yêu của họ thật đẹp có thể viết nên những áng thơ lưu giữ dấu ấn kỉ niệm một thời yêu nhau.


Xuân đến xuân đi, xuân về gieo thương nhớ
Xuân qua để tôi chờ
Xuân đến xuân đi, xuân về mơn lá hoa,
Xuân qua rung đường tơ
Bước sông hồ như đắm như mơ
Trở về đây khi gió sang mùa
Mong ước tìm cô gái Xuân xưa, cho vơi bao niềm nhớ
Có ngờ đâu Xuân vắng người thơ
Mùa xuân đến rồi đi, gieo trong lòng chàng trai trẻ biết bao nhiêu nỗi niềm thương nhớ, chờ đợi trông ngóng đến mùa xuân năm sau để được gặp lại người tình bé nhỏ năm nào. Xa quê hương từng ấy thời gian, mong ước duy nhất là được trở “tìm cô gái Xuân xưa, cho vơi bao niềm nhớ” , nhưng ngờ đâu cô gái Xuân đã không còn ở nơi ấy nữa.


Mặc dù cảnh xuân được lồng ghép với cảnh cô đơn, u sầu của chàng trai hoài niệm về một tình yêu, nhưng vẫn không làm mất đi cái không khí của mùa xuân. Mùa sum vầy, hạnh phúc bên gia đình, người thân và bè bạn. “Đón Xuân này nhớ Xuân xưa” là một ca khúc bất hủ như góp thêm một màu sắc mới trong ngày xuân sum vầy.
Phù Sa
10/12/2020

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *