“Riêng một góc trời” nỗi buồn Ngô Thụy Miên chôn giấu vào khoảng trời riêng biệt

Vào đầu thập niên 70 nhạc sĩ Ngô Thụy Miên tham gia khóa học tại trường Âm nhạc quốc gia, ông có quen với Đoàn Thanh Vân là con gái của diễn viên Đoàn Châu Mậu cũng học chung trường. Năm 1973 thì hai người chính thức quen nhau. Đoàn Thanh Vân cũng chính la nguồn cảm hứng sáng tác ca khúc “Mắt Biếc” lúc bấy giờ của ông.

Sau năm 1975, gia đình cô Vân vượt biên sang Mỹ định cư, cô đành bỏ lại Ngô Thụy Miên ở lại Sài Gòn. Đến năm 1978 Ngô Thụy Miên cũng vượt biên sang Canada. Khi ấy cô Vân biết tin đã bay sang nối lại mối tình dang dở năm xưa. Sau đó cô chính thức bảo lãnh Ngô Thụy Miên qua Mỹ. Họ sống tại San Diego, sau đó là quận Cam, California để nhạc sĩ tiếp tục việc học, sau khi ra trường gia đình họ quyết định dời về thành phố Olympia thuộc tiểu bang Washington, một nơi nơi vắng cộng đồng người Việt để lập nghiệp cho đến tận ngày nay.

Ở nơi xa xôi ấy thời tiết lại mưa nhiều cộng khung cảnh lãng mạn đã dâng trào cảm xúc trong hồn người nhạc sĩ, ông đã cho ra đời ca khúc ” Riêng một góc trời” vào năm 1996 cũng có nghĩa là hai vợ chồng đã chọn cho mình riêng một góc trời để sinh sống.

Riêng một góc trời mang nhiều cung bậc cảm xúc, yêu thương và cả những nỗi buồn được chôn dấu vào một góc tận sâu tâm hồn dành riêng cho nó một khoảng trời riêng biệt.

Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơ
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi
Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai
Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời

Mở đầu ca khúc đã đề cập đến cuộc chia ly, nhưng mang một màu sắc rất lạ. Thường khi chia tay người ta mang nhiều đau khổ, mất mát nhưng đối với Ngô Thụy Miên cuộc chia tay này lại nhẹ nhàng như ánh nắng, cơn gió cuốn đi những lời thề nguyền yêu đương. Chắc bởi ông hiểu trong tình yêu để đến được với nhau còn phải phụ thuộc vào duyên phận, không nên cưỡng cầu nên khi buông bỏ mới nhẹ nhàng đến vậy

Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi
Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu
Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
Khi mùa đông về theo cánh chim bay
Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi

Bên cạnh cuộc chia ly là sự nuối tiếc khôn nguôi về những kỉ niệm một thời yêu dấu. Chẳng có cuộc tình nào là vĩnh cửu nhưng sẽ có những phút giây vĩnh cửu trong cuộc tình khiến người ta khó lòng quên được.Những lúc cảm thấy mình chơi vơi giữa khói sương , đôi chân mỏi mệt chông chênh giữa cuộc đời. Khi ngoảnh lại thấy cô đơn khi người đã không còn bên ta. Bản thân cố gắng tìm kiếm những tháng ngày thơ mộng, ngọt ngào ấy nhưng đã quá xa xôi. Chỉ còn lại con tim băng giá trong cái nắng oi nồng của mùa hạ.

Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô
Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa
Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá
Gọi tên em mãi, trong con mê này, mình nhớ thương nhau

Mong ước của các cặp đôi khi yêu nhau được ở cũng nhau đến suốt cuộc đời. Cùng nhau xây dựng tương lai, tổ ấm hạnh phúc. Nhưng đó chỉ là trong giấc mộng, khi chợt bừng tỉnh giấc thì nó cũng chỉ là những hoài niệm thuở ban đầu khi bước chân vào đường yêu.

Phù Sa
04/12/2020

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *