YÊU ĐẾN BỊ ĐIÊN LÀ CÓ THẬT

Thiên hạ kháo nhau về mối tình của tôi và thi sĩ Bùi Giáng. Thậm chí có một nhà thơ diễn tả tình yêu quyết liệt mà không cần hồi đáp bằng một câu chắc nịch: “Anh yêu em như Bùi Giáng yêu Kim Cương”.

Thi sĩ Bùi Giáng gặp Kim Cương tại đám cưới của một người bạn và ngay từ cái nhìn đầu tiên, ông đã bị cô gái ấy đánh cắp trái tim. Khi ấy Kim Cương mới chỉ 19 tuổi, đã nổi tiếng gần xa và được mệnh danh là bậc kỳ nữ trong làng sân khấu. Ngay lần đầu gặp gỡ, Bùi Giáng đã đem lòng si mê cô đào nức tiếng. Sau này ông có kể “Lúc tôi gặp cô trong đám cưới của Hạnh – Thùy, cô mặc cái áo dài lụa trắng, tôi thấy hào quang tỏa tỏa ra, tới bây giờ vẫn còn tỏa”.

Sau lần gặp đầu tiên ấy, ông luôn kiếm cớ đến nhà để được gặp nàng. Thời điểm này, thi sĩ Bùi Giáng vẫn là thầy giáo, áo quần chải chuốt tươm tất và chưa… điên! Có một lần, ông mời Kim Cương lên xe đạp để chở đi chơi, rồi ngỏ lời cầu hôn nhưng người đẹp né tránh. Nói về chuyện này, NSND Kim Cương trải lòng, bà từ chối vì sợ.

Theo đuổi mãi nhưng không được nàng đồng ý Bùi Giáng thở dài nói: “Thôi, chắc cô không ưng tôi vì tôi lớn tuổi hơn cô, vậy cô hứa với tôi là sẽ ưng thằng cháu của tôi nhé. Nó trẻ, lại đẹp trai, học giỏi”. Khi ấy, Kim Cương ngần ngừ nói: “Thưa anh, chuyện tình cảm đâu có nói trước được. Tôi không dám hứa hẹn gì đâu, để chừng nào gặp nhau hẵng tính…”. Người đẹp nói vậy nhưng Bùi Giáng vẫn một mực đưa cháu tới và khi được diện kiến Kim Cương hoảng hốt, vì cháu của Bùi Giáng là cậu bé 8 tuổi.

Nhiều người cho rằng, chính vì yêu kỳ nữ Kim Cương mà thi sĩ nổi tiếng Bùi Giáng bị điên tình. Không ai kiểm chứng được điều này, chỉ biết rằng sau khi theo đuổi Kim Cương không được, mỗi năm bệnh của Bùi Giáng càng nặng hơn. Ông không có vợ con, suốt ngày đi lang thang, ở ngoài chùa chiền.

Mặc dù Bùi Giáng điên điên, tỉnh tỉnh nhưng lúc nào cũng nhớ số điện thoại và số nhà của Kim Cương. Khi ông làm náo loạn trật tự, bị công an “hỏi thăm” cũng chỉ biết đọc lên số điện thoại nhà bà; lúc bị ngã xe vào cấp cứu ở bệnh viên, tỉnh lại cũng mang số điện thoại ra để trả lời bác sĩ. Có việc gì cần, ông cũng chỉ biết đọc địa chỉ của người thương. Thậm chí, ông còn thường xuyên gọi cửa nhà bà, la hét, đập cửa náo động cả khu xóm đến khi bà chịu mở cửa mới thôi. Có một lần, con trai 5 tuổi của nghệ sĩ Kim Cương thấy thi sĩ đầu bù tóc rối trên người lủng lẳng đủ thứ nào ống bơ, cờ quạt, vòng hoa… đôi khi treo cả nải chuối trước ngực thì cười khoe với mẹ: “Mẹ ơi, sao bác này giống cái xe hoa quá?”.

Bùi Giáng còn dùng cách biểu đạt dị kỳ để thể hiện nỗi “ám ảnh dị thường” của hình bóng Kim Cương đang ngự trị trong tâm trí ông:

“Ngàn năm điêu đứng đọa đày

Thiên thu sử lịch cau mày về sau

Thưa em đời mộng dạt dào

Tình yêu vô tận yêu đào vô biên”.

Ông còn “ái mộ” bà theo kiểu “kinh khủng” của ông. Người ta ái mộ thì xin chữ ký, xin hình, còn ông thì xin… quần. Ông tới nhà nằng nặc đòi bà cho ông cái quần. Bà lấy quần của đứa con nay đã lớn cỡ ông mặc vừa. Ông giãy nảy không chịu, đòi cái quần của Kim Cương mới được. Bà bực quá, đưa thiệt. Lập tức ông mặc vô và rồi không chịu thay ra. Tắm xong, mặc lại. Tỉnh bơ.

Anh Hoài – cháu gọi Bùi Giáng bằng bác họ – còn tiết lộ ông phải giả vờ uống một tí rượu để đóng vai “say”, như thế khi Kim Cương lên thăm ông mới có cớ đi ngả nghiêng cho Kim Cương dìu đỡ. Nhưng có lần uống mãi, uống mãi, rồi say thật lúc nào chả biết, khi Kim Cương đến nơi thì ông đã… ngủ khò.

Gần 60 tuổi, ông tới nhà bà với đôi mắt nheo nheo không nhìn thấy rõ. Bà dắt ông đi mua cặp kính lão. Nhưng chỉ một tháng sau, ông xuất hiện với một bên tròng kính bị bể vì người ta đánh. Bà dỗ ngọt: “Tôi mua cho anh kính mới nghen”. Ông lắc đầu: “Thôi cô, nhìn đời bằng một con mắt đủ rồi”.

Bốn, năm năm cuối đời, ông gần như tỉnh hẳn, và cứ sáng mùng 1 Tết là ông xông đất nhà Kim Cương. Riết rồi biết ý, đêm giao thừa Kim Cương tự xông đất trước cho mình, để tảng sáng mở cửa đón ông vào. Ông vô nhà, ngồi bệt xuống nền, không bao giờ chịu ngồi trên ghế. Rồi ông lì xì cho Kim Cương, khi 5.000đ, khi 10.000đ. Bà xẻ dưa hấu đãi ông ăn. Ông hớn hở trong sự nâng niu của bà.

Một ngày tháng 8 năm 1998, Bùi Giáng ngã và bị chấn thương sọ não, Kim Cương là người đầu tiên được gia đình thi sĩ báo đến bệnh viện Chợ Rẫy. Và rồi, Bùi Giáng đã trút hơi thở cuối cùng.

Bên linh cữu người đàn ông đã dành tình cảm đặc biệt cho mình suốt nhiều năm qua, Kim Cương nghẹ ngào nói: “Tôi xin cảm ơn anh ba điều: Một là cảm ơn anh đã để lại cho đời những tác phẩm văn chương độc đáo. Thứ hai là cảm ơn anh đã dành cho tôi một tình yêu suốt hơn 40 năm không suy chuyển, không so đo tính toán. Thứ ba là cảm ơn anh đã cho tôi bài học rằng dù bất cứ ai dẫu điên hay tỉnh, giàu hay nghèo… đều phải có một mối tình để nương tựa”.

Đầu tiên tiên nữ Kim Cương

Cuối cùng muôn một phi thường Cương Kim

Cúi đầu bái tạ tình em

Về sau vĩnh viễn êm đềm thương nhau

Nguồn: Sưu tầm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *